THỜI CHINH CHIẾN CŨ VÀ EM Story #: 317
Em đi một ngày không có nắng
Mây trắng đầy trời phía Cù Hanh
Vắng em... Biển Hồ xanh chao sóng
Pleiku thêm chiếc lá xa cành.
Dẫu biết lần đi là chia cách
Bạn anh chết không kịp nửa câu
Còn em...biết đâu là vĩnh biệt
Mong gì gặp lại ở kiếp sau.
Em đi...Pleiku không thèm khóc
Nước mắt đâu còn lúc chia tay
Chỉ thấy mưa giăng đầy con phố
Anh về quán nhậu uống cho say.
Dẫu rằng mai này anh cũng chết
Chiến tranh ai nói trước điều gì
Pleime, Chư Pao hay Đak Pet
Bạn anh nhiều đứa chẳng toàn thây.
Pleiku trong những ngày khói lửa
Đêm hỏa châu không rõ mặt mày
Cứ bóp cò...biết thù hay bạn
Khẩu súng, viên đạn cũng vô tri.
Em đi...Cù Hanh buồn không nói
Cột khói bốc cao phía Hàm Rồng
Chị bồng con tìm chồng tử trận
Xe về từ Mỹ Thạch, Phú Nhơn.
Em ơi... chiến tranh là như vậy
Mất em rồi cũng tới lượt anh
Những thằng thanh niên trong thời chiến
Ngã xuống bên đám cúc quỳ xanh...
LMT
|