ĐAN MÙA YÊU ĐƯƠNG Story #: 486 
			
			
Gánh gồng kéo ngược thời gian
Mênh mông cõi nhớ lỡ làng cõi yêu
Đếm soi từng sợi tóc chiều
Mới hay xuân đã tiêu điều dưới chân
Nợ nần chắc cũng đôi lần 
Nên xuôi trên bước phong trần gặp nhau
Rời tay hiu hắt chuyến tàu 
Sân ga tiễn biệt nhìn nhau bùi ngùi
Âm thầm  từng giọt thơ rơi 
Khuyết vầng trăng mộng nghẹn lời nhớ thương
Lầu cao gác vắng cô đơn
Môi cười giấu lệ thầm tuôn vào lòng 
Vu vơ chiều với mênh mông
Phố quen bỗng lạc giữa dòng nhân gian
Bốn mùa chầm thậm luân sang 
Quắt quay ta với muôn ngàn thiết tha
Nhớ nhung, ngược lối về nhà 
Ngu ngơ ngồi nhớ ly cafe xưa
Tóc bay gió lộng mây đùa 
Nụ cười như mộng đan mùa yêu đương 
Lạc trôi mộng mị xuôi nguồn 
Trăm năm xin đổi một lần ước mơ
Bến xa  thuyền  dẫu hững hờ 
Tình ta hoá bóng trăng chờ lắt lay.
Phạm Thu Thảo 
			 |