MatNai.ONLINE
Upload Photo & Post Posting List Tìm Bài Viết Đăng Bài mà Không Cần Đăng Kí Tên
BA CON NHẠN LÀ ĐÀ... Story #: 307
  Năm hồi đó, tui cũng có chức trong nghề làm thầy giáo, có lần được làm
chủ tịch Hội đồng thi tốt nghiệp PTCS, ngay tại một trường ở trung tâm thị
xã. Trong buổi thi nọ, đang giờ thi môn Toán, bỗng có cô giáo giám thị hành
lang lên phòng Hội đồng thi gặp ngay tui báo cáo là bắt quả tang thí sinh quay
cóp, có tài liệu cô đang cầm làm chứng. Tui theo cô giám thị xuống ngay phòng
thi đó, vào gặp 2 cô giám thị phòng thi và thí sinh vi phạm. Tính lập biên bản
vi phạm quy chế thi cử, cả 2 cô giám thị đồng lõa đưa bài làm cho thí sinh,
vậy là có 3 nhơn vật vi phạm, 1 học trò với 2 cô giáo. Hồi đó có quy
định,...cán bộ, giáo viên, học sinh của đơn vị trường học vi phạm quy chế
thi cử sẽ bị khống chế về danh hiệu thi đua... Bất nhơn một cái là cả 3
nhơn vật vi phạm này thuộc 3 trường PTCS loại 1, cỡ lớn, đều đăng ký thi đua
đạt danh hiệu Tiên tiến cấp tỉnh, không những bị ảnh hưởng riêng mỗi
trường, mà còn ảnh hưởng chỉ tiêu thi đua của Phòng Giáo dục thị xã đăng
ký với UBND Thị xã, với Sở Giáo dục tỉnh, chết tiệt rồi! Phát đạn này
vừa hạ 3 con nhạn là đà, vừa ảnh hưởng lên cấp trên, dắt dây dắt nhợ. Tui
phân vân trong bụng ghê gớm, vừa tức cười, vừa tính toán sao đây, hợp lý,
hợp tình? Tức thì, ông hiệu trưởng của trường tổ chức Hội đồng thi
xuất hiện, ổng là phó chủ tịch Hội đồng thi phụ trách về cơ sở vật
chất, mặt mày ổng yểu xìu, như mất sổ gạo! Tính ra là ổng dưới quyền tui,
ổng cũng lớn hơn tui vài tuổi, tui hỏi ổng có việc gì? Ổng nhìn đứa thí
sinh, rồi quay lại nói với tui, nó là học trò của trường ổng, ổng lắc đầu
nguầy nguậy, chắc chết cả nút rồi! Kể ra thì tui làm Q. Hiệu trưởng từ
hồi năm 1976, loại có chức kỳ cựu, nên quen biết hết các vị hiệu trưởng,
hiệu phó các trường trong huyện, thị xã, biết luôn lai lịch, tính cách của
mỗi vị, vị hiệu trưởng trường này thúc đẩy thi đua rất hăng hái, tích
cực, không thể để mất danh hiệu thi đua vì học trò vi phạm thi cử trong tháng
nghỉ hè, còn vài tháng nữa là bình xét, công bố, khen thưởng. Ông ta xuống
nước, nhỏ nhẹ với tui, năn nỉ bỏ qua sự việc này, tui cười thầm trong
bụng... Rồi tui nhìn qua hai cô giám thị, một cô là giáo viên của trường hồi
tui làm hiệu phó, chỗ anh em đồng bàn, đồng ghế, lập biên bản vi phạm là gây
hậu quả nghiêm trọng cho cô và thi đua của trường nơi cô công tác! Rồi tui
nhìn sang cô giám thị kia, là giáo viên của trường do ông anh đồng nghiệp thân
tình làm hiệu trưởng, khó xử quá chừng! Xử cho đúng tội thì đúng chức
việc, đúng nhiệm vụ, không xử bỏ qua thì cũng sai phạm lây,...Hic hic. Tui
nhìn đứa học trò vi phạm rồi nói, em cứ tiếp tục làm bài nhé. Rồi tui mời
bốn vị cùng lên Phòng Hội đồng thi làm việc. Tui vừa đi vừa nghĩ trong bụng,
xóa biền vi phạm này thì được yên bề nhiều việc, có 3 trường không bị ảnh
hưởng thi đua, có 2 giáo viên, 1 học trò không bị kỷ luật, có 4 người mong
được bỏ qua, nên hư chỉ có cô giáo giám thị hành lang đồng ý bỏ qua hay
không! Sau khi mọi người đã yên vị, tui hỏi lại ý của hai cô giám thị
phòng thi thế nào? Hai cô với nét mặt lấm lét, xin bỏ qua. Tui hỏi ý cô giám
thị hành lang thì sao? Tui chờ cô trả lời, cô ngẫm nghĩ một lát rồi nói, em
thì sao cũng được. Tui thấy cũng nhẹ người, quyết định cuối cùng là do tui.
Nếu lập biên bản vi phạm quy chế thi cử thì ảnh hưởng tùm lum, rồi mọi
người trong ngành đồn tùm lum về tui, thế này thế nọ, không ai nhìn mặt! Vậy
thì tui phải xử cho có lý có tình. Thế là tui lên lớp một trận bài bản, thế
nọ thế kia, nhưng... xét thấy vi phạm này chưa có gì nghiêm trọng, vả lại các
thầy cô cũng biết cái sai, biết nhận lỗi, vậy thì thống nhất với nhau là...
bỏ qua, nhưng không ai được nhắc lại việc này, sẽ mang tai tiếng,... Các vị
gật đầu rật rật... Tui làm mặt nghiêm nghị, mà trong bụng thì tức cười,
nói các vị là về vị trí làm việc, tất cả đều vui vẻ, trân trọng chào tạm
biệt tui. Còn lại một mình, tui nghĩ lại, nếu mình kiên quyết xử lý là có ba
con nhạn bự là đà, kéo theo ba đàn nhạn cũng là đà, rồi lủ khủ nhạn cũng
là đà... Coi như mình làm phước một biền, vui vẻ cả làng, không gây ân oán
nợ đời...là được rồi... Hi hi Hai năm sau, tui tháo giày luôn! Chạy làng
không quay lại.
Matnai.ONLINE