TÌNH DANG DỞ. Story #: 361
Một chút nắng cho trời thu rạng rỡ.
Cho lá thu sặc sở dưới trời xanh.
Cho má em hồng, cho môi mắt long lanh.
Cho anh thấy lá lìa cành còn tươi mới.
Cứ mỗi thu khi mùa sang khấp khởi.
Em bảo rằng bao chờ đợi vấn vương.
Gió thoảng qua trông xác lá ngập vườn.
Trông như thảm trải đường chân ta bước.
Em dáng ngọc nhẹ nhàng tha thướt.
Cây bên hồ soi mặt nước chao nghiêng.
Hoa mùa thu, xuân sắc cảnh thần tiên.
Vòng nguyệt quế anh kết riêng để tặng.
Đến thu sau khu vườn yên tĩnh lặng.
Mong gặp người nhưng chẳng thấy người đâu.
Vườn năm xưa anh dợm bước âu sầu.
Nỗi trống vắng, em làm sao hiểu thấu.
Anh chậm bước, mất rồi em yêu dấu.
Thu công viên nhờ giấu giúp nỗi buồn.
Vắng em rồi, khói thuốc quyện quanh luôn.
Tình dang dở giữa thu buồn muôn thuở.
11/2024
Cam Hong
|