ÁO TRẮNG SÀI GÒN Story #: 329
Sài Gòn... sau non nửa thế kỷ
Nhiều người đã qua Mỹ sang Tây
Chẳng rõ những ai còn ai mất
Như tên đường tên đất đã thay.
Một ngày... trước cổng trường Gia Long
Nhìn tên lạ hoắc nhói trong lòng
Con đường không còn tên cũ nữa
Sài Gòn chết rồi...em biết không ?
Non nửa thế kỷ chứ ít đâu
Biết áo trắng xưa cũng phai màu
Giờ là Việt kiều Âu hay Mỹ
Có về... chưa chắc thấy lòng đau.
Hỏi em Văn khoa ngày xưa ấy
Có thấy bây giờ Sài Gòn vui
Bạn cùng trang lứa nay đâu cả
Mà ngoài kia mưa gió sụt sùi ?
Có lần tôi về từ Pleiku
Mang theo bụi đỏ với sương mù
Nghe giữa Sài Gòn " mùa thu chết "
Ai hát trong lòng tôi khúc ru ?
Đến giờ ...sau non nửa thế kỷ
Dứt chiến tranh nhiều kẻ đi về
Có tôi bên lề Sài Gòn phố
Không rõ mình đang tỉnh hay mê.
Nhớ em... những năm Sài Gòn đó
Chút hương đời có cả nỗi đau
Sông xưa vẫn đục ngầu nỗi nhớ
Áo trắng bây giờ... trắng ở đâu ?
LMT
|