THÔI KHÔNG VỀ PLEIKU Story #: 328
THÔI KHÔNG VỀ PLEIKU
Sẽ không về lại Pleiku nữa
Bởi chẳng còn ai để mà về
Phố xưa giờ bộn bề xiêm áo
Nhớ nhung nhưng nào dám khen chê.
Lớp bạn cũ gần như chết sạch
Sót vài tên cũng bạc trắng đầu
Đời bể dâu hằn sâu đáy mắt
Về chỉ để khơi lại nỗi đau.
Phố đã hóa lầu cao điện sáng
Đường thông thoáng đỏ rực cờ bay
Pleiku đã thay người thay áo
Chắc chẳng ai nhận dạng lão này ?
Giờ chỉ còn nỗi buồn tiếc nuối
Những con đường ngập xác lá thu
Những sáng sương mù Pleiku lạnh
Dáng thông gầy lặng lẽ gió ru.
Cũng chẳng còn cô nàng thuở đó
Cùng đã thôi má đỏ môi hồng
Bảy mấy năm rồi không còn tỏ
Ai rõ mặt mình một lão nông ?
Pleiku... nửa thế kỷ qua rồi
Dâu bể cuộc đời cũng phải thôi
Vẫn nhớ mãi thời cơm áo khó
Lấy sắn khoai đánh đổi nụ cười.
Nên thôi... Pleiku không về nữa
Trả cho phố núi thuở ban đầu
Nơi cúc quỳ nhuốm màu sương gió
Chút tình đã quá cũ trong nhau.
LMT
|