CHẾ ! Story #: 296
Ông Ba uống ngụm café gật gù :
- Chế pha café ngon quá làm tui ghiền.
- Nay nói chế là gì vậy ?.
- Ở miệt Sóc Trăng, Trà Vinh người ta kêu chị là chế, anh là hia. Nghe nói tiếng gọi của người Tiều.
Bà khó tánh quá tui hỏng dám kêu em..Vậy gọi chế được hôn?.
Bà Hai xua tay :
- Ông muốn kêu gì cũng hỏng sao?. Thay đổi liền liền như bánh phồng nướng.
- Ừ ! Trở đều bánh phồng mới ngon , không bị khét. Cũng như khi là tê tê , khi là bà già khíu chọ. Tùy lúc bà vui vẻ hay bà la sát.
-Tui có la chớ hỏng có sát nghen.
- Thêm sát phu là tui chạy xịt khói luôn à. Tui đố bà nhạc chế , thơ chế là gì ?.
- Người ta viết nhạc làm thơ đàng hoàng có ý nghĩa thì gọi là sáng tác. Còn như ông hay ai đó sửa theo ý mình thì gọi là chế..
- Ừ ! Sửa vui chớ hỏng phải đạo nhạc , đạo thơ rồi nói mình là tác giả hưởng lợi thì ủ tờ nghen bà .
- Biết vậy nữa hả ?. Giờ ông muốn nói gì đây?
- Chỉ có bà Hai là hiểu ý ông Ba. Nói nghe nè. Tụi trẻ bây giờ nó hay chế những câu thơ, câu văn ý nghĩa thành câu vui, hài hước..Mà ác câu chế người ta thuộc mau lắm.
- Chắc ông cũng thuộc, nay muốn khoe chớ gì ?.
- Mấy bữa nay bà có vẻ buồn vì cô em út bịnh. Bà không vui tui cũng buồn theo. Tui nói chiện nầy kia cho bà cười. Chịu hôn ?.
- Ừ ! Đọc nghe coi tui cười nổi hông?.
- Nghe nè.
" Yêu nhau không phải nhìn về một hướng mà phải nhìn về chiếc xe đạp dựng ở gốc cây kẻo kẻ gian chôm mất".
Hoặc có câu hỏi " Xức nước hoa mùi gì cho phụ nữ theo hay con vợ bỏ đi lại quay về " " Dễ ợt ! Đó là mùi polyme"
- Còn đây là tình bạn.
" Tài sản lớn nhứt là tình bạn. Đặc biệt là những người bạn có tài sản "
Hay là
" Chớ nên bán đứng bạn bè khi chưa được giá ".
" Học Thầy không bằng cọp dê bạn ".
Bà nghe có lý hôn ?..Đó là những câu nói kinh nghiệm đầy mình mới có được.
- Nói cho vui cười thì được chớ xét về đạo đức là điểm 0.
À ! Bạn bè khen ông thuộc nhiều bài hát bolero hay quá. Có bạn đề nghị ông hát bài " Đoạn tuyệt " của Phượng Linh.
-Đây cũng là tên của ông nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông.Tui hát cho dzui chớ không phải tui muốn đoạn tuyệt nghen.
" Một mai em có đi lấy chồng. Vòng tay ân ái thay hình bóng. Xác pháo tươi hồng như trái tim. Êm ái trao lòng tôi vết thương. Em biết chăng em ?.
Một mai đôi ngã xa cách rồi. Người say duyên mới quên thề ước. Xin chiếc khăn nồng hương cố nhân.Đôi mắt em màu xanh ái ân. Để nhớ muôn đời.
Nước non còn đó. Người sao chóng quên bao lời xưa ước hẹn nhau. Bốn phương trời mây , còn đâu nữa ngày vui. Hòa khúc ca sum vầy..
Nào ai lấy thước đo tấc lòng. Tình như mây khói trên làn sóng. Anh sẽ đi tìm trong lãng quên. Nhưng cố quên lại càng nhớ thêm..Vì trót yêu rồi. "
Ông Ba kết luận :
- Cố quên lại càng nhớ, vì liễu ơ rồi.Tội nghiệp dữ chưa ?.
Ông đứng lên đi dìa một nước.
07.08.24.
|