VÍ DỤ Story #: 305
Anh không còn đợi giọt cà phê tí tách
Anh không còn đợi Tà nguyệt Bạch
Trông vời ánh mắt giai nhân
Đời trôi nhanh, Chiều buông lối ân cần
Nhuộm tóc bạch kim, Nhuộm nỗi niềm u uẩn
Nhuộm giấc mơ đau đêm tình lỡ muộn
Nhuộm nỗi lòng em chốn cũ hương quê
Anh không còn trầm giọng ủ ê
Nói lời thương nhì nhằng vô lối
Có dám hẹn ai phố tưng bừng trẩy hội
Dập dìu đàn hát cùng nhau.
Mùa đến, thôi chỉ là kỷ niệm
Nhánh hoa vàng héo rũ sắc kiêu sa
Gọi tên nhau cho ra vẻ gọi là
Từng quyến luyến tuổi học trò mơ mộng
Nơi ngày xưa mình gọi là tiên động
Đưa người đi nát cả lối hoa vàng
Chuyện học trò ai biết trước hợp tan
Cất sợi tóc thề nguyền đen lưu bút
"Mùa đã đến anh lại buồn muốn khóc
Nhớ đôi mắt dài chiều ba mươi
Giá như cô bé đừng lớn vội
Anh giấu tình đau hóa nụ cười..."
ThiênHuân
|