NHÂN GIAN TỰA PHÉP TÍNH THƯỜNG Story #: 144
Đời ta nhân vạn nỗi sầu
Không sao khoả lấp niềm đau riêng mình
Gập ghềnh trong cõi nhân sinh
Tự mình gánh chịu tự mình bỏ buông.
Đâu ai chia chác nỗi buồn
Bởi vui chẳng đủ thêm hờn mà chi
Khóc cười rồi cũng phân ly
Thì thôi giữ lấy chút gì bình yên
Cộng vào nghìn chuyện lãng quên
An nhiên phủi bỏ ưu phiền đầy vơi
Hữu duyên trao tặng nụ cười
Thong dong trở lối về nơi nghìn trùng
Thời gian trừ mãi khôn cùng
Tóc xanh thoáng đã mịt mùng tuyết sương
Nhân gian là chốn đoạn trường
Quẩn quanh tựa phép tính thường mà thôi.
Phạm Thu Thảo
Chợ Lách 11/7/2024
|