LẶNG LẼ NƠI NÀY ! Story #: 147
Lặng lẽ nơi này, một mình tôi
Ngồi nhìn thế sự bao nổi trôi
Ngày qua tháng gọi nhạt đầu môi
Nhìn gương chợt thấy tóc bạc rồi
Lặng lẽ bao ngày, mộng về đâu
Ngày dài, đêm ngắn tiếng vạc sầu
Bình minh thức dậy, xương cốt rầu
Tự hỏi lấy mình, còn bao lâu ?
Dối lòng chi nữa, cuộc bể dâu
Biển tình khô cạn, sóng ngưng chầu
Đá nát vàng phai, nghĩa bạc đầu
Cuối nẻo đường trần, quầng mắt sâu
Ai người tri kỷ, chén trà ngâu
Mắt nhìn hiểu thấu được cơ cầu
Mĩm cười tự nhủ vẫn còn lâu
Lặng lẽ chìm trong khói nhiệm mầu
Đời là cõi tạm, chẳng âu sầu
Tay nắm bàn tay, mấy canh thâu
Người vẫn cùng ta, bước qua cầu
Trả hết nợ nần, lặng lẽ “sâu”!
HÀN TUẤN
|