BỒ CÔNG ANH Story #: 156
Sớm mai trên cọng cỏ mong manh
Mơ hồ những giọt sương long lanh
Nắng lên, rồi vài cơn gió nhẹ
Bay đi những giọt Bồ Công Anh
Chợt nhớ người em xa đã lâu
Có điều chi hở ngăn cách nhau
Em đi vắng cả trang Facebook
Phải chăng mưa nắng cũng phai màu
Có điều chi đó không biết tên
Có khi lòng nhớ có khi quên
Đôi khi tự hỏi sao Ông Bụt
Giả dụ ngày xưa anh cưới em
Nhưng không, đâu có chuyện tình cờ
Cuộc đời ai bảo giống cơn mơ
Em đi cứ đổ cho duyên số
Lúc tuổi anh còn rất nai tơ
Mấy chục năm rồi xa vắng tin
Em theo cơn gió thổi xa miền
Có bao giờ nhỉ phương trời ấy
Tự hỏi mình ai nhớ ai quên?
Mấy chục năm rồi Em ở đâu
Chỉ biết xa xôi nửa Địa cầu
Em hở, thời gian và khoảng cách
Có đủ cho mình quên lãng nhau?
12 tháng 7,202…
Đỗ Đức Hiền
*Bồ Công Anh, loài hoa này tôi rất thường thấy trên những bãi cỏ ở Đà Lạt…
|