Sau 360 ngày, những gì đăng lên đây sẽ tự động biến mất.

Gallery
Upload Photo & Post Posting List Tìm Bài Viết Đăng Bài mà Không Cần Đăng Kí Tên
Nguyen ThienLuong · · CHÂN TÌNH. Story #: 248
     Sáng nay ông Ba qua nhà với bó rau om xanh mướt và hai trái bầu cũng non
mượt. Ông kéo ghế ngồi cười cầu tài nhỏ nhẹ : - Cho tui xin ly café sữa
nóng. Bà ơi ! Bà Hai nghiêm mặt : - Café chùa có mùi nhang uống không
ngon. Ông Ba tiếp tục nhẹ nhàng : - Vậy chớ có bàn tay bà Hai pha là café
gì cũng ngon. Bà Hai đẩy ly café về phía ông cười tủm tỉm : -Chắc
làm thầy bói ế quá nên không tiền uống café phải qua xin hả ? - Tui bói
trật mà vui hết biết. Tối ngủ cười hoài . Bà Hai không nói mà chỉ cười
nhẹ. Ông Ba uống hết ly café nói tiếp : - Tui hành nghề bói chỉ tay năm 16
tuổi đó. Bà Hai trợn mắt : - Còn đi học mà làm Thầy sớm vậy?
Ông Ba biết bà hết giận nên bắt đầu cà kê dê ngổng : - Bà biết hông? Tui
đọc sơ sơ trong sách nói bàn tay có đường tâm đạo, mạng đạo, tình đạo gì
đó. Tui nói như Thầy. -Mà ai coi ? - Mấy con nhỏ học chung. Nghe nói tui
biết coi chỉ tay là giờ chơi tụi nó bu quanh đưa tay cho tui coi . Bà Hai phì
cười : -Ông cũng ma le dữ. -Mới đầu tui lựa mấy đứa đẹp coi trước.
Mèn ơi! con gái nhà giàu không lao động bàn tay trắng nõn, mềm mại như bông gòn.
Tui làm bộ kê mắt coi sát chỉ tay cho rõ. Trời ơi! tay chạm vô mặt mát rượi
hà. Bà Hai cười lớn : - Vậy là ông có máu dê sớm quá hén? Ông Ba
lớn tiếng : - Bàn tay con gái dễ gì nắm được .Vậy mà nhờ coi chỉ tay 20 em
trong lớp tui nắm hết. - Vậy ông bói sao ? - Tui nhắm đứa nào nhà giàu
học giỏi thì nói có đường đi nước ngoài du học. Đứa nào đẹp thì bói có
người để ý, học xong trung học có chàng rước về dinh. Còn đứa nào vừa
xấu vừa dữ tui nói về sau bị chồng ăn hiếp, phải tìm chồng hiền. Tức là
mình phải quyền biến nói sao cho đứa nào cũng vui. - Ông cũng khôn quỷ quá.
- Vậy mà tui bị thằng bạn thân mắc dịch hại tui. Đang nắm bàn tay của một
em lật qua lật lại thì nó nắm tay tui kéo giật ra la lớn : - Mấy đứa con
gái tin thằng quỷ nầy bán lúa giống. Tự nhiên đưa tay cho nó nắm. Ngu hết chỗ
nói. Tui quê quá sững cồ với nó. Vừa đưa tay túm lấy cổ áo nó thì cô
giáo vô lớp. Nghe chuyện cô nén cười nghiêm mặt : -Lo học thì mới có tương
lai. Tin chi chuyện bói toán. Hai em đều có lỗi bắt tay làm hòa đi. Trưa đi
học về thằng Tâm quàng vai tui " Con nhỏ Huệ tao khoái mà mầy nắm tay nó lâu
quá làm tao nổi sùng. Thôi huề, đi uống đá đậu bánh lọt tao bao ".Giờ nhớ
lại vui thiệt . Bà Hai hỏi tiếp : - Sau đó còn coi chỉ tay nữa không ? -
Đi lính vô nhà dân thấy em nào xinh xinh cũng bày trò. Nhưng chuyển quân sớm đâu
có xơ múi gì. Nhưng có 1 xã đóng quân hơi lâu nên nhờ coi chỉ tay mà tui được
nàng chỉ đường cho tui o bế ông bà già vợ thành công. Bà Hai và ông Ba
cười giòn. Ông Ba ngưng cười hỏi nhỏ : - Vậy mà tui coi tướng bà hoài không
biết chừng nào bà tái nạm, ý lộn tái giá?. - Còn thiếu hủ tíu, thịt bò
nữa là nấu phỡ được rồi. - Bà đánh trống lảng hoài hè. Thấy ông Bảy
chết vợ hay tới nhà bà hoài. - Giờ ai cũng ông bà hết. Chồng vợ quy tiên
coi như đã trả hết nợ duyên. Sống lại thời độc thân vui hơn. Muốn ăn ngủ
lúc nào cũng không sợ ai . - Vậy lúc bịnh hoạn sao bà ? - Thì nhờ ông
chút đỉnh. Nặng nữa thì theo ông theo bà. Hơi đâu lo xa. Sống chết có số mạng
. Ông Ba hỏi tiếp: - Tui với ông Bảy bà thân ai nhiều hơn ? - Nhất
cận thân ,nhì cận lân. Câu nầy ông hiểu chưa ? -Vậy tui hạng nhứt hả bà
Hai? Vậy là sáng nay đủ vốn rồi. Om bầu nè. Lấy đi , tui dìa. Ông Ba bước
nhanh hát lớn " Cuộc đời vẫn đẹp sao .Bà Hai cũng đẹp sao " Ha ha ha...
Mọi Đăng Tải Tự Động Biến Mất Trong 330 Ngày