KHẮC KHOẢI Story #: 285
Đêm khắc khoải trở mình ôm nỗi nhớ
Người ra đi kẻ ở lại ngậm ngùi
Giọt nước mắt đắng chát bao hờn tủi
Đời vô thường chắc gì gặp lại nhau
Ngày nào đó người có quay trở lại
Lạc lối xưa tìm kiếm chỉ thêm buồn
Rượu đã nhạt … bài hát quên đoạn cuối
Bao mặn nồng bỗng chốc hóa người dưng
Dậy tôi ơi rời xa cơn mộng ảo
Lá diêu bông héo úa tự hôm nào
Thanh xuân mãi dập vùi trong mộng mị
Biết lấy gì đong đếm hết hư hao
Tháng bảy mưa mịt mù cầu ô thước
Tìm nhau chi gối đã mỏi chân mềm
Chợt soi gương bẽ bàng ôm mặt khóc
Cánh hoa tàn lặng lẽ rụng trong đêm
|