MÀ TRỜI NGÂU CŨ CÒN MƯA Story #: 319
Từ ai che hết nồng nàn
Ôm vườn thơ cũ rời ngang cuộc chờ
Đường xưa bỗng lạnh ngẩn ngơ
Với tôi khờ dại bên bờ quạnh hiu!
Ai đem câu hát mỹ miều
Về ru lại giấc mộng liêu xiêu buồn
Đã đành lỡ cuộc tình suông
Còn câu ca cũ để mường tượng nhau
Tháng mười hai ấy về đâu?
Ba năm lòng đã bể dâu ít nhiều!
Thì thôi đời cứ cô liêu
Gửi buồn theo gió những chiều, về xưa
Dù lòng đã hết nhặt thưa
Mà trời Ngâu cũ còn mưa, thưa người!
Hạ
07.8.2024
|