TIẾC PLEIKU MỘT MÙA THU CŨ Story #: 343
Cái xứ Pleiku nghĩ cũng kỳ
Tập trung đủ các sắc áo treillis
Cúc quỳ vàng còn bazan thì đỏ
Sao người chẳng ở, lại bỏ đi ?
Đi về hướng Charlie hay Ben Hét
Có khi nằm lại ở Chư Pao
Pleiku biết, chỉ nghẹn ngào đưa tiễn
Hàng thông lặng lẽ cúi đầu chào.
Thuở đó chiến tranh nào ai biết
Đi...có khi là vĩnh biệt ngàn năm
Về thăm, hồn nương theo ánh nguyệt
Quá tội cho cô em tuổi trăng rằm.
Ngày...bụi mù xe nhà binh chạy
Vậy mà áo trắng em vẫn tan trường
Đêm...những con đường sương giăng mờ ảo
Hỏa châu soi không rõ mặt người thương.
Pleiku vẫn thường thức rất khuya
Chuyến xe về hay đi nào ai biết
Tiếng trực thăng hay tầm đạn pháo kích
Hiểu sao được những cuộc chia lìa.
Hơn mười năm Pleiku này đã ở
Bạn tri kỷ cũng đủ thành phần
Xuất thân từ Quang Trung, Lam Sơn hay Thủ Đức
Mong dứt chiến tranh trở lại làm dân.
Hơn hai mươi năm chinh chiến mỏi
Quê hương không ngơi nghỉ chút yên bình
Áo học trò em vẫn nguyên màu trắng
Sao chàng trai chưa cởi được áo nhà binh ?
Chiều nay mưa ngồi nhớ Pleiku
Gửi lên trời chiếc lá phong du
Để tiếc thương một mùa thu rất cũ
Trong chiêm bao hồn ướt đẫm sương mù.
LMT
Le Minh The
|