ƯỚC . . . Story #: 346
Nhiều khi ước về lại quê xưa
Với tuổi thơ tóc hớt miểng dừa
Được nằm đu đưa trên cáng võng
Thả hồn bay bổng một giấc trưa.
Ước cùng em nhảy dây đánh đáo
Cài hoa áo tập làm vợ chồng
Đưa sang sông bằng con thuyền giấy
Em... cô dâu ôm một bó bông.
Ước một lần ra đồng tát cá
Hả hê với con chạch, con trê
Chiều về món canh chua mẹ nấu
Trê nướng, nước mắm ớt cay xè.
Ước được nghe chích chòe gọi bạn
Mùa khô hạn sông cạn trơ dòng
Vẫn cứ mong cùng em chèo sõng
Đi về trên bến đục bến trong.
Chẳng ước ao công danh sự nghiệp
Chỉ mong sống cuộc sống thanh bần
Một tráng nông chân bùn tay lấm
Quê dẫu nghèo chẳng chút phân vân.
Ước mơ sao vẫn xa tầm vói
Như cu ngói gọi mãi mùa vàng
Rồi em xuống thuyền sang bến khác
Quên trên bờ câu chuyện trái ngang.
Không lẽ trần gian mình tôi ước
Nếu luân hồi kiếp trước kiếp sau
Vẫn hẹn người hát câu tri ngộ
Không bến đỗ người biết về đâu ?
LMT
|