THƯ TÌNH CŨ Story #: 372
Lâu lâu đọc lại thơ tình cũ
Ngẫm nghĩ đời ta chẳng mới gì
Người vẫn xa , duyên tình vẫn lỡ
Có phải mình dại dột sầu bi
Lâu lâu ngoảnh lại , chiều lam khói
Có phải hoàng hôn cũng rất mờ
Đỏ mắt tìm em nhưng chỉ thấy
Mỗi một bóng hình ta chơ vơ
Bài thơ cũ , cà phê phin cũ
Đường phố đìu hiu đến lạ thường
Giọt đắng cũng y nguyên cùng khổ
Như ngày vừa đoạn tuyệt uyên ương
Buồn ! Nếu có , cũng đừng bừng dậy
Quá đủ sầu , xin chẳng sầu hơn
Hỏi phương xa người tình lạnh lẽo
Có thể nào giữ lại chiếc hôn
Sót lại lòng ta chiếc hôn môi
Trách tình gần bỗng hoá xa xôi
Trăm năm đâu , nghìn năm chẳng thấy
Hồng trần là giọt lệ khôn nguôi
Đọc tờ thư cũ , hồn đau xé
Rứt ruột bào gan nghiến trái tim
Tình cũ chẳng bao giờ thay mới
Cho dẫu người xưa có lãng quên
Monghoa Vothi
Nov 10/2022
|