* SAO EM NỠ VỘI THEO CHỒNG * Story #: 381
Đời tôi như là áng mây,
Bập bềnh trôi mãi tháng ngày lãng du.
Tình tôi như dải sương mù,
Em mang treo áng mây thu cuối trời.
Từ ngày hai đứa đôi nơi,
Em theo chồng...
khiến đất trời chao nghiêng!
Tôi khư khư mảnh mộng phiền,
Chung chiêng...
khập khiễng về miền hư không.
Sao em nỡ vội theo chồng?
Bỏ vườn yêu vắng...trống không, lạnh lùng!
Yến Oanh trôi dạt mông lung,
Hanh hao giọt nắng soi cung muộn màng.
Ngày em xuôi bến trường giang,
Tôi chong mắt đỏ...
hai hàng loang luênh.
Cố nhân ơi!!
... tình gập ghềnh!!
Em lênh đênh!...
để :
tôi chênh vênh...
sầu!!
PHONG SƯƠNG BẠC ÁO
Coffee sáng bên vườn xưa 15-10
|