CÒN MÃI DÁNG NGƯỜI Story #: 382
Kính tặng Người Thầy đầu tiên của tôi
1.
Con đường nào em qua
Trái ngọt sẵn dành cho tay vin cành hái quả
Đường cày tháng năm vất vả
Những sớm Thu, chiều Đông
Đón bước chân em thênh thang hồng.
Thì em ơi!
Người âm thầm chẳng ngủ
Trên cánh dồng tri thức
Mỗi sớm mai
Cày vỡ lối hoang
Và từng hạt gieo
Từng hạt gieo
Nét phấn thẳng hàng
Nghiêng rót vào hồn
Vần thơ suy tưởng
Cho em hiểu
Đời cay – đắng – thanh – cao!
2.
Bến sông nào em qua
Người Lái Đò
Chưa mõi tay chèo đưa đón
Chao nhẹ sóng
Tiếng lòng
Mùa sau…
Lại chuyến đò đưa.
3.
Mái trường nào em qua
Tìm về
Chốn thần tiên
Lớp vắng
Trường im.
Khóc thơ ngây ngày ấy
Rơi rơi
Bụi phấn(*)
Bay nhòe…
4.
Thời gian!
Ai níu dòng nước chảy
Thơm hoài mực tím từ li
Cuốn bụi đời mờ mịt…
Còn mãi
Dáng Người dõi bước em đi…
(*) Thơ Đoàn Vị Thượng
Tháng 11- 2024
NGUYỄN NGUYÊN PHƯỢNG
|