NỖI NIỀM CỦA CHA MẸ Story #: 438
NỖI NIỀM CỦA CHA MẸ
Hết tết rồi, con lại phải xa quê
Mẹ đội chiếc nón mê ra đầu ngõ
Con nhìn lại một lần ngôi nhà nhỏ
Cả tuổi thơ đã gắn bó với mình.
Con lại xa nhà bươn chải mưu sinh
Chợt quặn lòng , mẹ một mình đưa tiễn
Ngoài cánh đồng đàn cò gầy chao liệng
Nơi triền đê trâu cất tiếng gọi đàn.
Trái bí xanh treo nặng trĩu trên giàn
Mẹ cắt xuống cùng với hàng đủ thứ
Ba ngày tết bao nhiêu đồ dự trữ
Mẹ cho vào đầy ứ một tải to.
Chẳng dám chối từ những thứ mẹ cho
Con nhận hết, chỉ lo không chỗ chứa
Mẹ mắt ướt đứng dựa mình nơi cửa
Nhìn con dần hòa lẫn giữa lũy tre.
Con phải đi rồi cho kịp chuyến xe
Bao nỗi niềm cứ nặng đè nơi ngực
Đêm cuối cùng cả đêm dài thao thức
Có khác gì ... mẹ đâu giấc ngủ ngon.
Một năm dài mẹ mong mỏi héo hon
Cứ khắc khoải chờ con về ăn tết
Vài bữa sum vầy thoáng chốc đã hết
Lại một năm trời mỏi mệt chờ trông.
Bao lâu rồi nhà mình chẳng đủ đông
Chúng con lớn, đủ cánh lông ... bươn chải
Đâu có được như cái thời thơ dại
Luôn quây quần dù phải đói nghèo đâu.
Mẹ một đời nhiều lắm những dãi dầu
Một kiếp sống đến bạc đầu vẫn khổ
Mẹ nói rằng còn khói hương mả ,mộ
Quen quê rồi, ra phố mẹ chả quen.
Mấy mươi năm, con đất khách bon chen
Nơi thị thành đã dần quen náo nhiệt
Nhưng trong tim luôn nỗi niềm da diết
Luôn trong lòng tiếng tha thiết...quê hương.
Mấy mươi năm với cuộc sống tha phương
Mỗi tết về ... rồi lên đường xa mẹ
Con lại ước là mình còn thơ bé
Để nhà mình chẳng vắng vẻ như nay.
Sưu tầm
|