MỘT MÌNH Story #: 477
Lá xa cành trên cây vẫy gọi
Người xa người tội lắm người ơi
Buồn thương em phận cút côi
Ra đi bỏ lại phận đời hắt hiu
Nhớ thương em một mình một bóng
Ở phương trời lệ ướt bờ mi
Ngày nào anh bỏ ra đi
Để em ở lại đắng cay cuộc tình
Bước chân đi một mình xa xứ
Nhớ thương người sống kiếp lầm than
Nỗi đau dâng tận ngút ngàn
Dõi phương trời đó ngập tràn niềm đau
Anh nào biết những ngày dung rủi
Em quê nhà thui thủi chờ mong
Đêm ngày nhớ bạn tình chung
Nhìn con thơ khóc cõi lòng quạnh hiu
Tim buốt giá đời bao gian khổ
Nhớ thương người sao nỡ lìa xa
Vì ai mắt lệ phai nhòa
Còn bao kỷ niệm người xa mất rồi
Thương rồi nhớ đời bao dâu bể
Trả cho đời giã biệt người đi
Còn đây một mối tình si
Nợ duyên đã hết còn gì mà mong
Thơ anh viết gửi về dưới mộ
Thắp nén hương lầm lỡ cuộc tình
Yêu người tóc vẫn còn xanh
Giờ về gặp lại lênh đênh phận buồn…
|