TAN GIỌT SƯƠNG ĐỜI Story #: 481
Sau giấc ngủ đầy Trăng say gió bên thềm
Leo qua tầng tum
nấp hồn tôi bên chậu hoa cô độc
Thơ trên cao trái tim còn dưới đất
Một chút gì
như ớt...
lại thành ngon
Đối diện mình góc khuất Mặt Trời đêm
Chiếc lá nhỏ nhoi giành phần xanh trong nắng
Thành phố đẹp hơn vì hồn tôi đẹp lắm
Thả thứ chẳng ra gì
phần đáng giữ...
đừng buông
Tim vẫn gõ đều mấy chục bậc cầu thang
Hết xuống rồi lên
hồn ráng lên đừng xuống
Tình thêm lý vết thương vừa lành lặn
Gõ cửa cuộc đời
lại thanh thản cười tươi
Sau giấc đầy trăng
sương mi mắt...
tan rồi
Lê Quang Vui
|