BÓNG CHIỀU Story #: 365
Nặng đôi quang gánh bốn mùa
Theo chân mẹ bước sớm trưa nhọc nhằn
Nuôi con từ thuở cơ hàn
Đến khi con lớn xênh xang lối đời
Thở dài sau những ngậm ngùi
Thời gian chờ đợi đầy vơi ân tình
Mẹ thương là phận sẳn dành
Hiếu ân con trẻ đáp thành tùy duyên
Trong tay muôn vạn bạc tiền
Nhớ công dưỡng dục được riêng mấy người
Cam đành như hạt mưa rơi
Trên trời đổ xuống muôn đời như nhau
Sinh thời lòng mẹ dẫu đau
Không hề oán trách nghìn sầu giấu đi
Mai kia tàn cuộc sum vầy
Vẫn cười mãn nguyện mong ngày con vui
Gánh gồng cho tận tàn hơi
Bao dung lòng biển trọn đời chắt chiu
Thương sao bóng mẹ trong chiều
Cô đơn gánh lấy hẩm hiu về mình.
Tranh : Trần Nguyên
|