SINH NHẬT BUỒN (Thành Công Lý) Story #: 239
-------
Đêm ấy em vừa thêm một tuổi
Ta nén buồn xưa đến tặng quà
Kỉ niệm tưởng lâu rồi, tàn rụi
Sao bỗng từ men cay hiện ra
Em liếc nhìn ta quá suối tóc
Nghiêng bờ vai giấu lệ rưng rưng
Ta ngỡ như em còn trách móc
Ôi, ước gì em rướm lệ mừng!
Ta đã đốt tàn muôn sợi thuốc
Nhưng vẫn còn đây nỗi luyến thương
Ta biết nghìn năm quên chẳng được
Đôi mắt buồn sâu lắng lạ thường!
Khi trót để sầu vương tuổi nhỏ
Bao giờ tìm lại nét thơ ngây?
Em đâu biết hồn ta vàng võ
Đau suốt đời như kẻ bị đày!
(Trích ĐƯỜNG TÌNH GIÓ BỤI, 1994)
|