Đường về lặng lẽ nắng vàng hanh
Gió đã hong khô hết lá cành
Tiếng suối vang vang ngoài vách đá
Nữa trời lặng lẽ đến mong manh
Đường quanh luẩn quẩn mờ sương khói
Lối lại mây giăng giống bức mành
Mỗi lúc thu về càng quạnh quẻ
Tiếc thương màu lá chẳng còn xanh.
SÀI GÒN ngày 10-8-2024
TRẦN VIẾT ĐÍNH